望 wàng 天 tiān 平 píng 山 shān - - 谢 xiè 榛 zhēn
峭 qiào 壁 bì 高 gāo 盘 pán 空 kōng 外 wài 青 qīng , , 寺 sì 当 dāng 绝 jué 顶 dǐng 几 jǐ 人 rén 经 jīng 。 。
长 cháng 松 sōng 老 lǎo 桧 guì 招 zhāo 群 qún 鹤 hè , , 古 gǔ 洞 dòng 重 zhòng 岩 yán 隐 yǐn 百 bǎi 灵 líng 。 。
野 yě 径 jìng 漫 màn 吟 yín 秋 qiū 瑟 sè 瑟 sè , , 云 yún 萝 luó 遥 yáo 望 wàng 夕 xī 冥 míng 冥 míng 。 。
西 xī 岑 cén 醉 zuì 倒 dào 清 qīng 狂 kuáng 叟 sǒu , , 却 què 误 wù 深 shēn 山 shān 采 cǎi 茯 fú 苓 líng 。 。
望天平山。明代。谢榛。峭壁高盘空外青,寺当绝顶几人经。 长松老桧招群鹤,古洞重岩隐百灵。 野径漫吟秋瑟瑟,云萝遥望夕冥冥。 西岑醉倒清狂叟,却误深山采茯苓。