又 yòu 和 hé 钱 qián 学 xué 士 shì 韵 yùn - - 钟 zhōng 芳 fāng
脉 mò 脉 mò 灵 líng 泉 quán 一 yī 派 pài 通 tōng , , 濒 bīn 江 jiāng 石 shí 壁 bì 翠 cuì 撑 chēng 空 kōng 。 。
浮 fú 沉 chén 舟 zhōu 子 zǐ 波 bō 涛 tāo 里 lǐ , , 浓 nóng 淡 dàn 岚 lán 光 guāng 烟 yān 雨 yǔ 中 zhōng 。 。
上 shàng 界 jiè 神 shén 仙 xiān 隔 gé 缥 piāo 缈 miǎo , , 五 wǔ 更 gēng 钟 zhōng 磬 qìng 响 xiǎng 丁 dīng 东 dōng 。 。
同 tóng 来 lái 已 yǐ 办 bàn 登 dēng 山 shān 屐 jī , , 行 xíng 到 dào 山 shān 穷 qióng 兴 xìng 未 wèi 穷 qióng 。 。
又和钱学士韵。明代。钟芳。脉脉灵泉一派通,濒江石壁翠撑空。 浮沉舟子波涛里,浓淡岚光烟雨中。 上界神仙隔缥缈,五更钟磬响丁东。 同来已办登山屐,行到山穷兴未穷。