和 hé 杨 yáng 澹 dàn 斋 zhāi 韵 yùn - - 钟 zhōng 芳 fāng
茫 máng 茫 máng 谁 shuí 识 shí 鹿 lù 门 mén 公 gōng , , 澹 dàn 泊 bó 惭 cán 予 yǔ 臭 chòu 味 wèi 同 tóng 。 。
仙 xiān 桂 guì 有 yǒu 香 xiāng 联 lián 甲 jiǎ 乙 yǐ , , 老 lǎo 梅 méi 无 wú 语 yǔ 任 rèn 霜 shuāng 风 fēng 。 。
一 yī 生 shēng 颜 yán 巷 xiàng 情 qíng 终 zhōng 适 shì , , 千 qiān 首 shǒu 杜 dù 诗 shī 心 xīn 独 dú 雄 xióng 。 。
海 hǎi 外 wài 是 shì 非 fēi 浑 hún 孟 mèng 浪 làng , , 等 děng 闲 xián 都 dōu 入 rù 笑 xiào 谈 tán 中 zhōng 。 。
和杨澹斋韵。明代。钟芳。茫茫谁识鹿门公,澹泊惭予臭味同。 仙桂有香联甲乙,老梅无语任霜风。 一生颜巷情终适,千首杜诗心独雄。 海外是非浑孟浪,等闲都入笑谈中。