和 hé 王 wáng 文 wén 伟 wěi - - 魏 wèi 时 shí 敏 mǐn
最 zuì 喜 xǐ 投 tóu 闲 xián 日 rì , , 莼 chún 鲈 lú 正 zhèng 及 jí 秋 qiū 。 。
钟 zhōng 声 shēng 林 lín 下 xià 寺 sì , , 灯 dēng 影 yǐng 水 shuǐ 边 biān 楼 lóu 。 。
老 lǎo 去 qù 仍 réng 青 qīng 眼 yǎn , , 吟 yín 多 duō 易 yì 白 bái 头 tóu 。 。
还 hái 思 sī 为 wèi 客 kè 处 chù , , 梧 wú 雨 yǔ 滴 dī 乡 xiāng 愁 chóu 。 。
和王文伟。明代。魏时敏。最喜投闲日,莼鲈正及秋。 钟声林下寺,灯影水边楼。 老去仍青眼,吟多易白头。 还思为客处,梧雨滴乡愁。