家 jiā 豢 huàn 鹦 yīng 鹉 wǔ 为 wèi 狸 lí 奴 nú 所 suǒ 毙 bì 予 yǔ 伤 shāng 之 zhī 赋 fù 短 duǎn 律 lǜ 二 èr 篇 piān 书 shū 呈 chéng 同 tóng 志 zhì 期 qī 有 yǒu 以 yǐ 慰 wèi 我 wǒ 也 yě 其 qí 一 yī - - 边 biān 贡 gòng
尔 ěr 本 běn 能 néng 言 yán 鸟 niǎo , , 羁 jī 栖 qī 误 wù 此 cǐ 生 shēng 。 。
众 zhòng 方 fāng 怜 lián 彩 cǎi 翠 cuì , , 天 tiān 苦 kǔ 忌 jì 聪 cōng 明 míng 。 。
月 yuè 下 xià 离 lí 群 qún 思 sī , , 花 huā 间 jiān 唤 huàn 婢 bì 声 shēng 。 。
居 jū 然 rán 成 chéng 往 wǎng 迹 jī , , 留 liú 架 jià 在 zài 前 qián 楹 yíng 。 。
家豢鹦鹉为狸奴所毙予伤之赋短律二篇书呈同志期有以慰我也 其一。明代。边贡。尔本能言鸟,羁栖误此生。 众方怜彩翠,天苦忌聪明。 月下离群思,花间唤婢声。 居然成往迹,留架在前楹。