东 dōng 村 cūn 冬 dōng 日 rì 同 tóng 刘 liú 王 wáng 诸 zhū 子 zǐ 步 bù 归 guī - - 边 biān 贡 gòng
泱 yāng 漭 mǎng 空 kōng 原 yuán 返 fǎn 照 zhào 开 kāi , , 杖 zhàng 藜 lí 村 cūn 径 jìng 暮 mù 徘 pái 徊 huái 。 。
霜 shuāng 苗 miáo 迸 bèng 土 tǔ 纤 xiān 纤 xiān 出 chū , , 风 fēng 叶 yè 辞 cí 林 lín 宛 wǎn 宛 wǎn 回 huí 。 。
扶 fú 病 bìng 可 kě 须 xū 重 zhòng 载 zài 酒 jiǔ , , 住 zhù 家 jiā 何 hé 必 bì 更 gèng 登 dēng 台 tái 。 。
青 qīng 鞋 xié 布 bù 袜 wà 沧 cāng 波 bō 岸 àn , , 白 bái 石 shí 歌 gē 残 cán 意 yì 转 zhuǎn 哀 āi 。 。
东村冬日同刘王诸子步归。明代。边贡。泱漭空原返照开,杖藜村径暮徘徊。 霜苗迸土纤纤出,风叶辞林宛宛回。 扶病可须重载酒,住家何必更登台。 青鞋布袜沧波岸,白石歌残意转哀。