浙 zhè 上 shàng 送 sòng 邃 suì 谷 gǔ 无 wú 涯 yá 白 bái 石 shí 入 rù 广 guǎng 五 wǔ 泉 quán 明 míng 农 nóng 今 jīn 复 fù 见 jiàn 子 zi 伤 shāng 哉 zāi 独 dú 为 wèi 四 sì 子 zǐ 耶 yé - - 韩 hán 邦 bāng 奇 qí
知 zhī 已 yǐ 半 bàn 零 líng 落 luò , , 生 shēng 离 lí 几 jǐ 怆 chuàng 神 shén 。 。
忽 hū 逢 féng 洛 luò 下 xià 客 kè , , 亦 yì 是 shì 岭 lǐng 南 nán 人 rén 。 。
时 shí 事 shì 频 pín 相 xiāng 问 wèn , , 忧 yōu 心 xīn 未 wèi 敢 gǎn 陈 chén 。 。
京 jīng 华 huá 四 sì 千 qiān 里 lǐ , , 回 huí 首 shǒu 一 yī 沾 zhān 巾 jīn 。 。
浙上送邃谷无涯白石入广五泉明农今复见子伤哉独为四子耶。明代。韩邦奇。知已半零落,生离几怆神。 忽逢洛下客,亦是岭南人。 时事频相问,忧心未敢陈。 京华四千里,回首一沾巾。