山 shān 西 xī 副 fù 使 shǐ 致 zhì 仕 shì - - 韩 hán 邦 bāng 奇 qí
偶 ǒu 因 yīn 衰 shuāi 病 bìng 乞 qǐ 闲 xián 身 shēn , , 敢 gǎn 向 xiàng 明 míng 时 shí 学 xué 隐 yǐn 沦 lún 。 。
十 shí 度 dù 拜 bài 官 guān 多 duō 弃 qì 斥 chì , , 七 qī 年 nián 窃 qiè 禄 lù 半 bàn 风 fēng 尘 chén 。 。
但 dàn 能 néng 知 zhī 足 zú 皆 jiē 为 wéi 乐 lè , , 幸 xìng 得 de 归 guī 来 lái 岂 qǐ 患 huàn 贫 pín 。 。
遥 yáo 忆 yì 到 dào 家 jiā 正 zhèng 重 chóng 九 jiǔ , , 黄 huáng 花 huā 无 wú 数 shù 满 mǎn 篱 lí 新 xīn 。 。
山西副使致仕。明代。韩邦奇。偶因衰病乞闲身,敢向明时学隐沦。 十度拜官多弃斥,七年窃禄半风尘。 但能知足皆为乐,幸得归来岂患贫。 遥忆到家正重九,黄花无数满篱新。