登 dēng 天 tiān 宁 níng 寺 sì - - 韩 hán 邦 bāng 奇 qí
石 shí 磴 dèng 层 céng 云 yún 出 chū , , 风 fēng 林 lín 百 bǎi 鸟 niǎo 啼 tí 。 。
秋 qiū 阴 yīn 花 huā 外 wài 转 zhuǎn , , 午 wǔ 院 yuàn 竹 zhú 边 biān 低 dī 。 。
野 yě 兴 xìng 逢 féng 僧 sēng 发 fā , , 狂 kuáng 怀 huái 共 gòng 客 kè 题 tí 。 。
浮 fú 踪 zōng 今 jīn 两 liǎng 浙 zhè , , 归 guī 梦 mèng 自 zì 关 guān 西 xī 。 。
登天宁寺。明代。韩邦奇。石磴层云出,风林百鸟啼。 秋阴花外转,午院竹边低。 野兴逢僧发,狂怀共客题。 浮踪今两浙,归梦自关西。