旦 dàn 舂 chōng 词 cí - - 杨 yáng 维 wéi 桢 zhēn
儿 ér 为 wèi 王 wáng , , 母 mǔ 为 wèi 囚 qiú , , 旦 dàn 舂 chōng 莫 mò 舂 chōng 无 wú 时 shí 休 xiū 。 。 天 tiān 高 gāo 地 dì 厚 hòu 日 rì 月 yuè 流 liú , , 母 mǔ 苦 kǔ 不 bù 得 dé 从 cóng 儿 ér 游 yóu 。 。
汉 hàn 家 jiā 谋 móu 臣 chén 张 zhāng 留 liú 侯 hóu , , 老 lǎo 人 rén 立 lì 致 zhì 商 shāng 山 shān 头 tóu 。 。 君 jūn 王 wáng 轻 qīng 信 xìn 羽 yǔ 翼 yì 愁 chóu , , 十 shí 年 nián 身 shēn 后 hòu 知 zhī 安 ān 刘 liú 。 。
髡 kūn 钳 qián 之 zhī 人 rén 何 hé 以 yǐ 留 liú 。 。
旦舂词。元代。杨维桢。儿为王,母为囚,旦舂莫舂无时休。天高地厚日月流,母苦不得从儿游。 汉家谋臣张留侯,老人立致商山头。君王轻信羽翼愁,十年身后知安刘。 髡钳之人何以留。