双 shuāng 节 jié 堂 táng 为 wèi 御 yù 史 shǐ 朱 zhū 铉 xuàn 题 tí - - 韩 hán 雍 yōng
同 tóng 挥 huī 清 qīng 泪 lèi 落 luò 重 zhòng 泉 quán , , 荀 xún 采 cǎi 中 zhōng 情 qíng 晚 wǎn 不 bù 迁 qiān 。 。
湘 xiāng 水 shuǐ 未 wèi 沉 chén 因 yīn 有 yǒu 子 zi , , 首 shǒu 阳 yáng 终 zhōng 饿 è 为 wèi 无 wú 天 tiān 。 。
雁 yàn 鸿 hóng 叫 jiào 雨 yǔ 离 lí 群 qún 远 yuǎn , , 松 sōng 柏 bǎi 凌 líng 霜 shuāng 出 chū 类 lèi 坚 jiān 。 。
节 jié 义 yì 从 cóng 来 lái 关 guān 世 shì 教 jiào , , 愿 yuàn 将 jiāng 女 nǚ 范 fàn 续 xù 新 xīn 编 biān 。 。
双节堂为御史朱铉题。明代。韩雍。同挥清泪落重泉,荀采中情晚不迁。 湘水未沉因有子,首阳终饿为无天。 雁鸿叫雨离群远,松柏凌霜出类坚。 节义从来关世教,愿将女范续新编。