将 jiāng 登 dēng 白 bái 云 yún 峰 fēng 听 tīng 泉 quán 声 shēng - - 韩 hán 上 shàng 桂 guì
才 cái 听 tīng 泉 quán 声 shēng 意 yì 已 yǐ 清 qīng , , 向 xiàng 来 lái 滴 dī 溜 liū 为 wèi 谁 shuí 鸣 míng 。 。
眼 yǎn 中 zhōng 尘 chén 绪 xù 飘 piāo 然 rán 尽 jǐn , , 杖 zhàng 底 dǐ 芒 máng 鞋 xié 飒 sà 欲 yù 轻 qīng 。 。
商 shāng 皓 hào 茹 rú 芝 zhī 终 zhōng 入 rù 汉 hàn , , 箕 jī 由 yóu 洗 xǐ 耳 ěr 亦 yì 求 qiú 名 míng 。 。
一 yī 杯 bēi 淡 dàn 水 shuǐ 神 shén 仙 xiān 福 fú , , 不 bù 许 xǔ 时 shí 人 rén 僭 jiàn 濯 zhuó 缨 yīng 。 。
将登白云峰听泉声。明代。韩上桂。才听泉声意已清,向来滴溜为谁鸣。 眼中尘绪飘然尽,杖底芒鞋飒欲轻。 商皓茹芝终入汉,箕由洗耳亦求名。 一杯淡水神仙福,不许时人僭濯缨。