登 dēng 宜 yí 春 chūn 喜 xǐ - - 严 yán 嵩 sōng
沙 shā 清 qīng 江 jiāng 练 liàn 绕 rào 城 chéng 回 huí , , 霜 shuāng 净 jìng 花 huā 枝 zhī 拂 fú 槛 kǎn 开 kāi 。 。
山 shān 阁 gé 昼 zhòu 闲 xián 宜 yí 对 duì 酒 jiǔ , , 病 bìng 身 shēn 秋 qiū 尽 jǐn 始 shǐ 登 dēng 台 tái 。 。
潇 xiāo 湘 xiāng 木 mù 落 luò 闻 wén 猿 yuán 啸 xiào , , 彭 péng 蠡 lí 云 yún 长 zhǎng 见 jiàn 雁 yàn 来 lái 。 。
郡 jùn 僻 pì 渔 yú 樵 qiáo 堪 kān 卜 bo 隐 yǐn , , 时 shí 危 wēi 戎 róng 马 mǎ 转 zhuǎn 兴 xìng 哀 āi 。 。
登宜春喜。明代。严嵩。沙清江练绕城回,霜净花枝拂槛开。 山阁昼闲宜对酒,病身秋尽始登台。 潇湘木落闻猿啸,彭蠡云长见雁来。 郡僻渔樵堪卜隐,时危戎马转兴哀。