达 dá 奚 xī 司 sī 空 kōng 像 xiàng - - 释 shì 今 jīn 沼 zhǎo
树 shù 老 lǎo 庭 tíng 荒 huāng 不 bù 记 jì 春 chūn , , 天 tiān 朝 cháo 裳 shang 服 fú 俨 yǎn 遗 yí 身 shēn 。 。
空 kōng 悲 bēi 乡 xiāng 国 guó 生 shēng 翰 hàn 鸟 niǎo , , 似 shì 立 lì 朝 cháo 门 mén 待 dài 舌 shé 人 rén 。 。
灯 dēng 火 huǒ 青 qīng 荧 yíng 通 tōng 晦 huì 夜 yè , , 廊 láng 龛 kān 寂 jì 历 lì 罥 juàn 丝 sī 尘 chén 。 。
从 cóng 今 jīn 断 duàn 却 què 当 dāng 年 nián 恨 hèn , , 海 hǎi 舶 bó 无 wú 因 yīn 过 guò 此 cǐ 津 jīn 。 。
达奚司空像。明代。释今沼。树老庭荒不记春,天朝裳服俨遗身。 空悲乡国生翰鸟,似立朝门待舌人。 灯火青荧通晦夜,廊龛寂历罥丝尘。 从今断却当年恨,海舶无因过此津。