宿 sù 峡 xiá 口 kǒu - - 释 shì 今 jīn 无 wú
今 jīn 夜 yè 又 yòu 依 yī 高 gāo 峡 xiá 宿 sù , , 一 yī 年 nián 心 xīn 眼 yǎn 且 qiě 新 xīn 鲜 xiān 。 。
风 fēng 声 shēng 入 rù 树 shù 猿 yuán 应 yīng 语 yǔ , , 鹤 hè 影 yǐng 横 héng 江 jiāng 人 rén 未 wèi 眠 mián 。 。
怪 guài 石 shí 看 kàn 多 duō 追 zhuī 太 tài 古 gǔ , , 微 wēi 波 bō 寒 hán 渐 jiàn 起 qǐ 虚 xū 烟 yān 。 。
吾 wú 生 shēng 亦 yì 是 shì 无 wú 涯 yá 者 zhě , , 老 lǎo 去 qù 凭 píng 谁 shuí 负 fù 此 cǐ 肩 jiān 。 。
宿峡口。明代。释今无。今夜又依高峡宿,一年心眼且新鲜。 风声入树猿应语,鹤影横江人未眠。 怪石看多追太古,微波寒渐起虚烟。 吾生亦是无涯者,老去凭谁负此肩。