江 jiāng 中 zhōng 山 shān 影 yǐng 与 yǔ 诸 zhū 子 zǐ 分 fēn 赋 fù - - 释 shì 今 jīn 无 wú
日 rì 落 luò 轻 qīng 帆 fān 对 duì 岸 àn 收 shōu , , 空 kōng 山 shān 到 dào 插 chā 入 rù 寒 hán 流 liú 。 。
人 rén 无 wú 冷 lěng 眼 yǎn 看 kàn 难 nán 见 jiàn , , 水 shuǐ 有 yǒu 微 wēi 风 fēng 影 yǐng 更 gèng 浮 fú 。 。
终 zhōng 古 gǔ 鸿 hóng 蒙 méng 忘 wàng 远 yuǎn 近 jìn , , 一 yì 般 bān 青 qīng 翠 cuì 历 lì 春 chūn 秋 qiū 。 。
蛟 jiāo 龙 lóng 乘 chéng 月 yuè 吹 chuī 珠 zhū 起 qǐ , , 仿 fǎng 佛 fú 身 shēn 疑 yí 在 zài 上 shàng 头 tou 。 。
江中山影与诸子分赋。明代。释今无。日落轻帆对岸收,空山到插入寒流。 人无冷眼看难见,水有微风影更浮。 终古鸿蒙忘远近,一般青翠历春秋。 蛟龙乘月吹珠起,仿佛身疑在上头。