慈 cí 被 bèi 禅 chán 人 rén 八 bā 十 shí 又 yòu 一 yī - - 释 shì 今 jīn 无 wú
熊 xióng 罴 pí 无 wú 梦 mèng 到 dào 人 rén 间 jiān , , 口 kǒu 熟 shú 灵 líng 文 wén 心 xīn 更 gèng 闲 xián 。 。
旧 jiù 殿 diàn 朝 cháo 昏 hūn 常 cháng 自 zì 住 zhù , , 陈 chén 村 cūn 风 fēng 雨 yǔ 不 bù 时 shí 还 hái 。 。
眼 yǎn 看 kàn 种 zhòng 树 shù 俱 jù 成 chéng 荫 yīn , , 兴 xìng 至 zhì 题 tí 诗 shī 且 qiě 莫 mò 删 shān 。 。
向 xiàng 比 bǐ 赵 zhào 州 zhōu 参 cān 我 wǒ 法 fǎ , , 南 nán 泉 quán 翻 fān 愧 kuì 鬓 bìn 毛 máo 斑 bān 。 。
慈被禅人八十又一。明代。释今无。熊罴无梦到人间,口熟灵文心更闲。 旧殿朝昏常自住,陈村风雨不时还。 眼看种树俱成荫,兴至题诗且莫删。 向比赵州参我法,南泉翻愧鬓毛斑。