黄 huáng 龙 lóng 洞 dòng 闲 xián 居 jū - - 释 shì 今 jīn 无 wú
千 qiān 尺 chǐ 寒 hán 流 liú 洗 xǐ 石 shí 颜 yán , , 平 píng 分 fēn 绣 xiù 岭 lǐng 即 jí 仙 xiān 斑 bān 。 。
衣 yī 尘 chén 有 yǒu 迹 jī 云 yún 能 néng 澹 dàn , , 秋 qiū 思 sī 难 nán 明 míng 意 yì 未 wèi 闲 xián 。 。
骤 zhòu 鹿 lù 食 shí 花 huā 斜 xié 踏 tà 涧 jiàn , , 残 cán 虹 hóng 行 xíng 雨 yǔ 晚 wǎn 归 guī 山 shān 。 。
只 zhǐ 须 xū 料 liào 理 lǐ 藏 cáng 衰 shuāi 鬓 bìn , , 此 cǐ 外 wài 原 yuán 来 lái 尽 jǐn 可 kě 删 shān 。 。
黄龙洞闲居。明代。释今无。千尺寒流洗石颜,平分绣岭即仙斑。 衣尘有迹云能澹,秋思难明意未闲。 骤鹿食花斜踏涧,残虹行雨晚归山。 只须料理藏衰鬓,此外原来尽可删。