人 rén 日 rì 逢 féng 春 chūn - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
胜 shèng 花 huā 缯 zēng 帜 zhì 巧 qiǎo 相 xiāng 宜 yí , , 柏 bǎi 酒 jiǔ 条 tiáo 风 fēng 拂 fú 座 zuò 迟 chí 。 。
已 yǐ 遣 qiǎn 王 wáng 春 chūn 新 xīn 物 wù 色 sè , , 重 zhòng 教 jiào 人 rén 日 rì 起 qǐ 吾 wú 诗 shī 。 。
狂 kuáng 看 kàn 天 tiān 地 dì 谁 shuí 容 róng 汝 rǔ , , 暖 nuǎn 问 wèn 冰 bīng 霜 shuāng 更 gèng 几 jǐ 时 shí 。 。
朋 péng 旧 jiù 只 zhǐ 今 jīn 零 líng 落 luò 尽 jǐn , , 匣 xiá 中 zhōng 流 liú 水 shuǐ 但 dàn 堪 kān 疑 yí 。 。
人日逢春。明代。王世贞。胜花缯帜巧相宜,柏酒条风拂座迟。 已遣王春新物色,重教人日起吾诗。 狂看天地谁容汝,暖问冰霜更几时。 朋旧只今零落尽,匣中流水但堪疑。