泊 pō 清 qīng 远 yuǎn - - 释 shì 今 jīn 无 wú
九 jiǔ 夏 xià 行 xíng 残 cán 暑 shǔ 气 qì 侵 qīn , , 孤 gū 城 chéng 风 fēng 雨 yǔ 客 kè 途 tú 心 xīn 。 。
原 yuán 非 fēi 有 yǒu 我 wǒ 忙 máng 偏 piān 剧 jù , , 只 zhǐ 是 shì 投 tóu 人 rén 意 yì 便 biàn 深 shēn 。 。
宿 sù 虬 qiú 划 huà 雷 léi 惊 jīng 欲 yù 动 dòng , , 湿 shī 云 yún 过 guò 树 shù 断 duàn 还 hái 沉 chén 。 。
廿 niàn 年 nián 万 wàn 里 lǐ 探 tàn 奇 qí 迹 jī , , 惆 chóu 怅 chàng 而 ér 今 jīn 只 zhǐ 独 dú 吟 yín 。 。
泊清远。明代。释今无。九夏行残暑气侵,孤城风雨客途心。 原非有我忙偏剧,只是投人意便深。 宿虬划雷惊欲动,湿云过树断还沉。 廿年万里探奇迹,惆怅而今只独吟。