喜 xǐ 风 fēng - - 释 shì 今 jīn 无 wú
大 dà 块 kuài 欣 xīn 当 dāng 噫 yī 气 qì 时 shí , , 千 qiān 寻 xún 碧 bì 玉 yù 碎 suì 玻 bō 璃 lí 。 。
木 mù 龙 lóng 飞 fēi 处 chù 山 shān 皆 jiē 退 tuì , , 樯 qiáng 马 mǎ 吼 hǒu 来 lái 鸟 niǎo 未 wèi 知 zhī 。 。
直 zhí 上 shàng 蓬 péng 莱 lái 浑 hún 不 bù 碍 ài , , 似 shì 离 lí 尘 chén 世 shì 最 zuì 相 xiāng 宜 yí 。 。
明 míng 朝 cháo 敢 gǎn 望 wàng 还 hái 如 rú 此 cǐ , , 怫 fú 意 yì 年 nián 年 nián 挂 guà 鬓 bìn 丝 sī 。 。
喜风。明代。释今无。大块欣当噫气时,千寻碧玉碎玻璃。 木龙飞处山皆退,樯马吼来鸟未知。 直上蓬莱浑不碍,似离尘世最相宜。 明朝敢望还如此,怫意年年挂鬓丝。