晚 wǎn 步 bù 松 sōng 岭 lǐng - - 释 shì 今 jīn 壁 bì
翠 cuì 盖 gài 棱 léng 棱 léng 欲 yù 待 dài 谁 shuí , , 涧 jiàn 前 qián 岩 yán 畔 pàn 自 zì 相 xiāng 宜 yí 。 。
常 cháng 因 yīn 薄 bó 暮 mù 寻 xún 孤 gū 韵 yùn , , 独 dú 倚 yǐ 高 gāo 林 lín 寄 jì 远 yuǎn 思 sī 。 。
声 shēng 里 lǐ 每 měi 惊 jīng 风 fēng 度 dù 早 zǎo , , 影 yǐng 边 biān 休 xiū 恨 hèn 月 yuè 来 lái 迟 chí 。 。
春 chūn 花 huā 莫 mò 竞 jìng 催 cuī 芳 fāng 草 cǎo , , 寒 hán 壑 hè 还 hái 应 yīng 雪 xuě 后 hòu 知 zhī 。 。
晚步松岭。明代。释今壁。翠盖棱棱欲待谁,涧前岩畔自相宜。 常因薄暮寻孤韵,独倚高林寄远思。 声里每惊风度早,影边休恨月来迟。 春花莫竞催芳草,寒壑还应雪后知。