次 cì 韵 yùn 高 gāo 颐 yí 元 yuán - - 顾 gù 清 qīng
长 zhǎng 忆 yì 城 chéng 东 dōng 走 zǒu 看 kàn 春 chūn , , 转 zhuǎn 头 tóu 俱 jù 作 zuò 白 bái 头 tóu 人 rén 。 。
插 chā 花 huā 骑 qí 马 mǎ 知 zhī 非 fēi 事 shì , , 把 bǎ 笔 bǐ 题 tí 诗 shī 故 gù 有 yǒu 神 shén 。 。
悬 xuán 圃 pǔ 岂 qǐ 知 zhī 鸾 luán 掖 yē 贵 guì , , 玉 yù 芝 zhī 谁 shuí 数 shù 上 shàng 方 fāng 珍 zhēn 。 。
青 qīng 冥 míng 剧 jù 有 yǒu 追 zhuī 攀 pān 意 yì , , 只 zhǐ 恐 kǒng 真 zhēn 仙 xiān 不 bù 易 yì 邻 lín 。 。
次韵高颐元。明代。顾清。长忆城东走看春,转头俱作白头人。 插花骑马知非事,把笔题诗故有神。 悬圃岂知鸾掖贵,玉芝谁数上方珍。 青冥剧有追攀意,只恐真仙不易邻。