九 jiǔ 日 rì 寄 jì 陈 chén 子 zi 盘 pán 兼 jiān 呈 chéng 社 shè 中 zhōng 诸 zhū 公 gōng - - 释 shì 古 gǔ 邈 miǎo
原 yuán 草 cǎo 离 lí 离 lí 带 dài 晓 xiǎo 霜 shuāng , , 雁 yàn 声 shēng 初 chū 度 dù 海 hǎi 天 tiān 长 cháng 。 。
孤 gū 藤 téng 每 měi 独 dú 登 dēng 高 gāo 顶 dǐng , , 令 lìng 节 jié 何 hé 人 rén 到 dào 上 shàng 方 fāng 。 。
松 sōng 叶 yè 有 yǒu 风 fēng 堪 kān 自 zì 爱 ài , , 菊 jú 花 huā 无 wú 酒 jiǔ 也 yě 须 xū 尝 cháng 。 。
龙 lóng 山 shān 绝 jué 倒 dǎo 东 dōng 篱 lí 剧 jù , , 肯 kěn 信 xìn 林 lín 峦 luán 幽 yōu 趣 qù 强 qiáng 。 。
九日寄陈子盘兼呈社中诸公。明代。释古邈。原草离离带晓霜,雁声初度海天长。 孤藤每独登高顶,令节何人到上方。 松叶有风堪自爱,菊花无酒也须尝。 龙山绝倒东篱剧,肯信林峦幽趣强。