次 cì 韵 yùn 高 gāo 尚 shàng 朴 pǔ 初 chū 归 guī 草 cǎo 堂 táng - - 释 shì 妙 miào 声 shēng
乱 luàn 定 dìng 吾 wú 犹 yóu 在 zài , , 庭 tíng 花 huā 草 cǎo 自 zì 荣 róng 。 。
忧 yōu 时 shí 双 shuāng 鬓 bìn 白 bái , , 去 qù 国 guó 一 yī 身 shēn 轻 qīng 。 。
墟 xū 落 luò 人 rén 烟 yān 少 shǎo , , 关 guān 河 hé 野 yě 燹 xiǎn 明 míng 。 。
田 tián 园 yuán 半 bàn 芜 wú 没 méi , , 无 wú 力 lì 倩 qiàn 人 rén 耕 gēng 。 。
次韵高尚朴初归草堂。明代。释妙声。乱定吾犹在,庭花草自荣。 忧时双鬓白,去国一身轻。 墟落人烟少,关河野燹明。 田园半芜没,无力倩人耕。