同 tóng 诸 zhū 子 zǐ 宿 sù 雪 xuě 斋 zhāi - - 释 shì 函 hán 可 kě
冰 bīng 天 tiān 尽 jǐn 日 rì 麈 zhǔ 纵 zòng 横 héng , , 秉 bǐng 烛 zhú 还 hái 教 jiào 续 xù 笑 xiào 声 shēng 。 。
今 jīn 岁 suì 眼 yǎn 看 kàn 片 piàn 影 yǐng 过 guò , , 几 jǐ 人 rén 身 shēn 在 zài 一 yī 宵 xiāo 情 qíng 。 。
枕 zhěn 边 biān 各 gè 自 zì 家 jiā 乡 xiāng 近 jìn , , 笔 bǐ 下 xià 何 hé 妨 fáng 星 xīng 斗 dǒu 惊 jīng 。 。
到 dào 晓 xiǎo 定 dìng 知 zhī 饶 ráo 别 bié 泪 lèi , , 土 tǔ 床 chuáng 如 rú 水 shuǐ 听 tīng 鸡 jī 鸣 míng 。 。
同诸子宿雪斋。明代。释函可。冰天尽日麈纵横,秉烛还教续笑声。 今岁眼看片影过,几人身在一宵情。 枕边各自家乡近,笔下何妨星斗惊。 到晓定知饶别泪,土床如水听鸡鸣。