听 tīng 雨 yǔ - - 赵 zhào 文 wén
散 sàn 发 fà 攲 qī 眠 mián 困 kùn 郁 yù 蒸 zhēng , , 谁 shuí 推 tuī 河 hé 汉 hàn 落 luò 红 hóng 尘 chén 。 。
电 diàn 光 guāng 照 zhào 雨 yǔ 不 bù 可 kě 尽 jǐn , , 雾 wù 气 qì 满 mǎn 空 kōng 疑 yí 有 yǒu 神 shén 。 。
驾 jià 海 hǎi 怒 nù 潮 cháo 新 xīn 月 yuè 夜 yè , , 绕 rào 山 shān 腰 yāo 鼓 gǔ 建 jiàn 溪 xī 春 chūn 。 。
此 cǐ 声 shēng 此 cǐ 景 jǐng 谁 shuí 能 néng 写 xiě , , 输 shū 与 yǔ 城 chéng 中 zhōng 不 bù 寐 mèi 人 rén 。 。
听雨。元代。赵文。散发攲眠困郁蒸,谁推河汉落红尘。 电光照雨不可尽,雾气满空疑有神。 驾海怒潮新月夜,绕山腰鼓建溪春。 此声此景谁能写,输与城中不寐人。