奉 fèng 题 tí 蜀 shǔ 邸 dǐ 五 wǔ 云 yún 西 xī 岷 mín 峨 é 保 bǎo 障 zhàng - - 郑 zhèng 清 qīng 之 zhī
西 xī 望 wàng 岷 mín 峨 é 天 tiān 一 yī 方 fāng , , 谁 shuí 教 jiào 地 dì 险 xiǎn 绝 jué 遐 xiá 荒 huāng 。 。
皇 huáng 风 fēng 已 yǐ 喜 xǐ 浑 hún 无 wú 外 wài , , 国 guó 势 shì 那 nà 须 xū 别 bié 有 yǒu 疆 jiāng 。 。
黄 huáng 鹤 hè 盘 pán 空 kōng 飞 fēi 不 bù 过 guò , , 金 jīn 牛 niú 拔 bá 地 dì 去 qù 何 hé 长 zhǎng 。 。
汉 hàn 庭 tíng 四 sì 海 hǎi 皆 jiē 臣 chén 妾 qiè , , 一 yī 曲 qǔ 歌 gē 风 fēng 未 wèi 忍 rěn 忘 wàng 。 。
奉题蜀邸五云西岷峨保障。宋代。郑清之。西望岷峨天一方,谁教地险绝遐荒。 皇风已喜浑无外,国势那须别有疆。 黄鹤盘空飞不过,金牛拔地去何长。 汉庭四海皆臣妾,一曲歌风未忍忘。