赠 zèng 杨 yáng 济 jì 明 míng - - 释 shì 函 hán 可 kě
共 gòng 是 shì 孤 gū 身 shēn 海 hǎi 上 shàng 山 shān , , 燕 yàn 支 zhī 一 yī 去 qù 不 bù 知 zhī 还 hái 。 。
鸭 yā 江 jiāng 已 yǐ 作 zuò 鸳 yuān 鸯 yāng 渚 zhǔ , , 翠 cuì 幕 mù 仍 réng 同 tóng 虎 hǔ 豹 bào 关 guān 。 。
桃 táo 李 lǐ 种 zhǒng 成 chéng 花 huā 更 gèng 烂 làn , , 诗 shī 书 shū 典 diǎn 尽 jǐn 粒 lì 方 fāng 艰 jiān 。 。
不 bù 禁 jīn 更 gèng 听 tīng 琵 pí 琶 pá 怨 yuàn , , 碎 suì 却 què 青 qīng 衫 shān 泪 lèi 点 diǎn 班 bān 。 。
赠杨济明。明代。释函可。共是孤身海上山,燕支一去不知还。 鸭江已作鸳鸯渚,翠幕仍同虎豹关。 桃李种成花更烂,诗书典尽粒方艰。 不禁更听琵琶怨,碎却青衫泪点班。