寄 jì 龙 lóng 公 gōng - - 释 shì 函 hán 可 kě
未 wèi 曾 zēng 相 xiāng 识 shí 即 jí 相 xiāng 思 sī , , 咫 zhǐ 尺 chǐ 寒 hán 云 yún 阻 zǔ 晤 wù 期 qī 。 。
青 qīng 琐 suǒ 梦 mèng 回 huí 霜 shuāng 正 zhèng 满 mǎn , , 苍 cāng 生 shēng 感 gǎn 极 jí 泪 lèi 俱 jù 垂 chuí 。 。
敢 gǎn 言 yán 又 yòu 见 jiàn 同 tóng 人 rén 至 zhì , , 此 cǐ 念 niàn 终 zhōng 当 dāng 圣 shèng 主 zhǔ 知 zhī 。 。
见 jiàn 说 shuō 长 cháng 安 ān 书 shū 一 yī 纸 zhǐ , , 浮 fú 沉 chén 莫 mò 使 shǐ 恐 kǒng 山 shān 麋 mí 。 。
寄龙公。明代。释函可。未曾相识即相思,咫尺寒云阻晤期。 青琐梦回霜正满,苍生感极泪俱垂。 敢言又见同人至,此念终当圣主知。 见说长安书一纸,浮沉莫使恐山麋。