题 tí 去 qù 雁 yàn 送 sòng 寒 hán 还 hái 二 èr 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 可 kě
孤 gū 飞 fēi 尔 ěr 自 zì 可 kě , , 回 huí 首 shǒu 念 niàn 同 tóng 群 qún 。 。
欲 yù 向 xiàng 青 qīng 冥 míng 诉 sù , , 惟 wéi 愁 chóu 总 zǒng 不 bù 闻 wén 。 。
题去雁送寒还二首。明代。释函可。孤飞尔自可,回首念同群。 欲向青冥诉,惟愁总不闻。