哭 kū 绳 shéng 海 hǎi 先 xiān 生 shēng - - 释 shì 函 hán 可 kě
素 sù 车 chē 犹 yóu 忆 yì 十 shí 年 nián 前 qián , , 生 shēng 死 sǐ 交 jiāo 情 qíng 更 gèng 不 bù 迁 qiān 。 。
曾 céng 记 jì 邮 yóu 筒 tǒng 传 chuán 岭 lǐng 月 yuè , , 独 dú 赍 jī 镜 jìng 老 lǎo 破 pò 江 jiāng 烟 yān 。 。
何 hé 人 rén 报 bào 国 guó 身 shēn 能 néng 在 zài , , 赖 lài 汝 rǔ 孤 gū 臣 chén 节 jié 已 yǐ 全 quán 。 。
一 yī 瓣 bàn 香 xiāng 消 xiāo 寒 hán 泪 lèi 溅 jiàn , , 乱 luàn 鸦 yā 啼 tí 上 shàng 古 gǔ 城 chéng 边 biān 。 。
哭绳海先生。明代。释函可。素车犹忆十年前,生死交情更不迁。 曾记邮筒传岭月,独赍镜老破江烟。 何人报国身能在,赖汝孤臣节已全。 一瓣香消寒泪溅,乱鸦啼上古城边。