哭 kū 圆 yuán 实 shí - - 释 shì 函 hán 可 kě
扶 fú 子 zi 携 xié 孙 sūn 入 rù 化 huà 城 chéng , , 闽 mǐn 天 tiān 风 fēng 雨 yǔ 草 cǎo 鞋 xié 轻 qīng 。 。
此 cǐ 生 shēng 已 yǐ 了 le 人 rén 间 jiān 事 shì , , 到 dào 死 sǐ 还 hái 添 tiān 塞 sài 外 wài 情 qíng 。 。
万 wàn 里 lǐ 冰 bīng 寒 hán 含 hán 泪 lèi 遣 qiǎn , , 一 yī 池 chí 花 huā 发 fā 撇 piē 衣 yī 行 xíng 。 。
瓣 bàn 香 xiāng 欲 yù 寄 jì 黄 huáng 沙 shā 隔 gé , , 孤 gū 雁 yàn 无 wú 声 shēng 月 yuè 自 zì 横 héng 。 。
哭圆实。明代。释函可。扶子携孙入化城,闽天风雨草鞋轻。 此生已了人间事,到死还添塞外情。 万里冰寒含泪遣,一池花发撇衣行。 瓣香欲寄黄沙隔,孤雁无声月自横。