寄 jì 苏 sū 公 gōng - - 释 shì 函 hán 可 kě
春 chūn 风 fēng 一 yī 别 bié 年 nián 将 jiāng 尽 jǐn , , 相 xiāng 忆 yì 空 kōng 传 chuán 半 bàn 截 jié 诗 shī 。 。
想 xiǎng 尔 ěr 独 dú 吟 yín 逢 féng 客 kè 到 dào , , 及 jí 余 yú 来 lái 访 fǎng 又 yòu 他 tā 之 zhī 。 。
门 mén 前 qián 老 lǎo 仆 pú 担 dān 新 xīn 雪 xuě , , 灶 zào 上 shàng 寒 hán 灰 huī 覆 fù 旧 jiù 磁 cí 。 。
见 jiàn 说 shuō 我 wǒ 行 xíng 君 jūn 便 biàn 返 fǎn , , 人 rén 生 shēng 离 lí 恨 hèn 是 shì 今 jīn 兹 zī 。 。
寄苏公。明代。释函可。春风一别年将尽,相忆空传半截诗。 想尔独吟逢客到,及余来访又他之。 门前老仆担新雪,灶上寒灰覆旧磁。 见说我行君便返,人生离恨是今兹。