秋 qiū 吟 yín 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 释 shì 函 hán 可 kě
秋 qiū 风 fēng 不 bù 相 xiāng 谅 liàng , , 吹 chuī 我 wǒ 破 pò 衣 yī 裳 shang 。 。
独 dú 起 qǐ 向 xiàng 前 qián 阶 jiē , , 误 wù 踏 tà 草 cǎo 上 shàng 霜 shuāng 。 。
秋吟二首 其二。明代。释函可。秋风不相谅,吹我破衣裳。 独起向前阶,误踏草上霜。