王 wáng 季 jì 木 mù 招 zhāo 饮 yǐn 济 jì 上 shàng 高 gāo 林 lín 堂 táng - - 范 fàn 景 jǐng 文 wén
风 fēng 物 wù 何 hé 时 shí 最 zuì 爽 shuǎng 森 sēn , , 除 chú 将 jiāng 秋 qiū 霁 jì 是 shì 春 chūn 阴 yīn 。 。
客 kè 因 yīn 同 tóng 调 diào 成 chéng 孤 gū 赏 shǎng , , 地 dì 以 yǐ 高 gāo 林 lín 畅 chàng 远 yuǎn 心 xīn 。 。
梅 méi 影 yǐng 偏 piān 宜 yí 灯 dēng 下 xià 取 qǔ , , 竹 zhú 香 xiāng 细 xì 向 xiàng 酒 jiǔ 中 zhōng 寻 xún 。 。
眼 yǎn 前 qián 未 wèi 尽 jǐn 氛 fēn 埃 āi 气 qì , , 欲 yù 掬 jū 寒 hán 泉 quán 洗 xǐ 碧 bì 岑 cén 。 。
王季木招饮济上高林堂。明代。范景文。风物何时最爽森,除将秋霁是春阴。 客因同调成孤赏,地以高林畅远心。 梅影偏宜灯下取,竹香细向酒中寻。 眼前未尽氛埃气,欲掬寒泉洗碧岑。