忆 yì 亡 wáng 弟 dì 次 cì 韵 yùn - - 庞 páng 尚 shàng 鹏 péng
从 cóng 来 lái 死 sǐ 别 bié 最 zuì 堪 kān 怜 lián , , 况 kuàng 复 fù 同 tóng 胞 bāo 更 gèng 少 shào 年 nián 。 。
泪 lèi 洒 sǎ 鹡 jí 鸰 líng 原 yuán 上 shàng 草 cǎo , , 不 bù 堪 kān 衰 shuāi 谢 xiè 老 lǎo 江 jiāng 边 biān 。 。
忆亡弟次韵。明代。庞尚鹏。从来死别最堪怜,况复同胞更少年。 泪洒鹡鸰原上草,不堪衰谢老江边。