雷 léi 峰 fēng 夜 yè 雨 yǔ - - 释 shì 函 hán 是 shì
细 xì 雨 yǔ 轻 qīng 寒 hán 梦 mèng 不 bù 成 chéng , , 萧 xiāo 然 rán 一 yī 榻 tà 自 zì 生 shēng 平 píng 。 。
严 yán 城 chéng 春 chūn 夜 yè 近 jìn 无 wú 梦 mèng , , 野 yě 寺 sì 云 yún 溪 xī 渐 jiàn 有 yǒu 声 shēng 。 。
林 lín 外 wài 不 bù 妨 fáng 花 huā 落 luò 尽 jǐn , , 篱 lí 边 biān 犹 yóu 爱 ài 笋 sǔn 初 chū 生 shēng 。 。
江 jiāng 山 shān 此 cǐ 夕 xī 同 tóng 何 hé 夕 xī , , 惭 cán 愧 kuì 幽 yōu 人 rén 空 kōng 复 fù 情 qíng 。 。
雷峰夜雨。明代。释函是。细雨轻寒梦不成,萧然一榻自生平。 严城春夜近无梦,野寺云溪渐有声。 林外不妨花落尽,篱边犹爱笋初生。 江山此夕同何夕,惭愧幽人空复情。