冬 dōng 夜 yè 怀 huái 足 zú 两 liǎng - - 释 shì 函 hán 是 shì
萧 xiāo 条 tiáo 寒 hán 色 sè 掩 yǎn 山 shān 斋 zhāi , , 夜 yè 静 jìng 钟 zhōng 残 cán 影 yǐng 自 zì 埋 mái 。 。
念 niàn 尔 ěr 情 qíng 穷 qióng 尚 shàng 孤 gū 寄 jì , , 因 yīn 人 rén 肠 cháng 冷 lěng 一 yī 兴 xìng 怀 huái 。 。
狂 kuáng 吟 yín 海 hǎi 岸 àn 应 yīng 无 wú 伴 bàn , , 共 gòng 棹 zhào 江 jiāng 云 yún 那 nà 有 yǒu 涯 yá 。 。
古 gǔ 道 dào 只 zhǐ 今 jīn 寥 liáo 寂 jì 甚 shén , , 不 bù 胜 shèng 惆 chóu 怅 chàng 步 bù 庭 tíng 阶 jiē 。 。
冬夜怀足两。明代。释函是。萧条寒色掩山斋,夜静钟残影自埋。 念尔情穷尚孤寄,因人肠冷一兴怀。 狂吟海岸应无伴,共棹江云那有涯。 古道只今寥寂甚,不胜惆怅步庭阶。