黄 huáng 徵 zhēng 君 jūn 过 guò 访 fǎng - - 释 shì 函 hán 是 shì
江 jiāng 楚 chǔ 名 míng 儒 rú 不 bù 姓 xìng 庞 páng , , 云 yún 山 shān 次 cì 第 dì 到 dào 湘 xiāng 江 jiāng 。 。
石 shí 头 tou 路 lù 滑 huá 苍 cāng 苔 tái 遍 biàn , , 螺 luó 髻 jì 春 chūn 深 shēn 烟 yān 树 shù 降 jiàng 。 。
看 kàn 竹 zhú 最 zuì 宜 yí 风 fēng 满 mǎn 座 zuò , , 闻 wén 花 huā 应 yīng 爱 ài 鸟 niǎo 窥 kuī 窗 chuāng 。 。
灰 huī 心 xīn 更 gèng 有 yǒu 诗 shī 囊 náng 在 zài , , 荒 huāng 院 yuàn 留 liú 题 tí 韵 yùn 自 zì 将 jiāng 。 。
黄徵君过访。明代。释函是。江楚名儒不姓庞,云山次第到湘江。 石头路滑苍苔遍,螺髻春深烟树降。 看竹最宜风满座,闻花应爱鸟窥窗。 灰心更有诗囊在,荒院留题韵自将。