龙 lóng 护 hù 园 yuán - - 释 shì 函 hán 是 shì
太 tài 守 shǒu 新 xīn 修 xiū 别 bié 院 yuàn 深 shēn , , 遥 yáo 分 fēn 祇 qí 树 shù 落 luò 城 chéng 阴 yīn 。 。
官 guān 闲 xián 喜 xǐ 傍 bàng 烟 yān 霞 xiá 迹 jī , , 僧 sēng 僻 pì 惭 cán 牵 qiān 缨 yīng 冕 miǎn 心 xīn 。 。
定 dìng 化 huà 弦 xián 歌 gē 成 chéng 佛 fó 国 guó , , 已 yǐ 将 jiāng 钟 zhōng 梵 fàn 入 rù 名 míng 林 lín 。 。
溪 xī 坛 tán 曾 céng 见 jiàn 闻 wén 樨 xī 者 zhě , , 空 kōng 谷 gǔ 宁 níng 愁 chóu 金 jīn 玉 yù 音 yīn 。 。
龙护园。明代。释函是。太守新修别院深,遥分祇树落城阴。 官闲喜傍烟霞迹,僧僻惭牵缨冕心。 定化弦歌成佛国,已将钟梵入名林。 溪坛曾见闻樨者,空谷宁愁金玉音。