寄 jì 黄 huáng 师 shī 古 gǔ - - 释 shì 函 hán 是 shì
柳 liǔ 条 tiáo 初 chū 发 fā 送 sòng 寒 hán 原 yuán , , 更 gèng 有 yǒu 怀 huái 人 rén 欲 yù 并 bìng 论 lùn 。 。
千 qiān 里 lǐ 布 bù 帆 fān 愁 chóu 锦 jǐn 水 shuǐ , , 一 yī 池 chí 荷 hé 叶 yè 忆 yì 篁 huáng 村 cūn 。 。
马 mǎ 卿 qīng 有 yǒu 意 yì 先 xiān 为 wèi 客 kè , , 杯 bēi 渡 dù 无 wú 心 xīn 自 zì 到 dào 门 mén 。 。
珍 zhēn 重 zhòng 封 fēng 题 tí 随 suí 雁 yàn 去 qù , , 无 wú 穷 qióng 春 chūn 色 sè 趁 chèn 王 wáng 孙 sūn 。 。
寄黄师古。明代。释函是。柳条初发送寒原,更有怀人欲并论。 千里布帆愁锦水,一池荷叶忆篁村。 马卿有意先为客,杯渡无心自到门。 珍重封题随雁去,无穷春色趁王孙。