秋 qiū 夜 yè 独 dú 醉 zuì 戏 xì 题 tí - - 陆 lù 游 yóu
敝 bì 袍 páo 羸 léi 马 mǎ 遍 biàn 天 tiān 涯 yá , , 恰 qià 似 sì 伶 líng 优 yōu 着 zhuó 处 chù 家 jiā 。 。
社 shè 瓮 wèng 嫩 nèn 醅 pēi 初 chū 泛 fàn 蚁 yǐ , , 寒 hán 缸 gāng 残 cán 烬 jìn 自 zì 成 chéng 花 huā 。 。
幽 yōu 窗 chuāng 照 zhào 影 yǐng 乌 wū 巾 jīn 折 zhé , , 醉 zuì 手 shǒu 题 tí 诗 shī 淡 dàn 墨 mò 斜 xié 。 。
莫 mò 恨 hèn 久 jiǔ 为 wèi 峨 é 下 xià 客 kè , , 江 jiāng 湖 hú 归 guī 去 qù 得 de 雄 xióng 夸 kuā 。 。
秋夜独醉戏题。宋代。陆游。敝袍羸马遍天涯,恰似伶优着处家。 社瓮嫩醅初泛蚁,寒缸残烬自成花。 幽窗照影乌巾折,醉手题诗淡墨斜。 莫恨久为峨下客,江湖归去得雄夸。