游 yóu 洪 hóng 山 shān 寺 sì - - 李 lǐ 质 zhì ( ( 我 wǒ 冲 chōng ) )
洪 hóng 山 shān 佛 fó 殿 diàn 晓 xiǎo 鸣 míng 钟 zhōng , , 蹑 niè 蹬 dēng 登 dēng 临 lín 叩 kòu 远 yuǎn 公 gōng 。 。
绿 lǜ 水 shuǐ 西 xī 来 lái 演 yǎn 不 bù 二 èr , , 青 qīng 莲 lián 南 nán 涌 yǒng 透 tòu 禅 chán 宗 zōng 。 。
天 tiān 花 huā 乱 luàn 落 luò 芙 fú 蓉 róng 外 wài , , 龙 lóng 藏 cáng 深 shēn 涵 hán 咒 zhòu 钵 bō 中 zhōng 。 。
我 wǒ 欲 yù 步 bù 虚 xū 超 chāo 上 shàng 乘 chéng , , 却 què 惭 cán 尘 chén 梦 mèng 未 wèi 能 néng 空 kōng 。 。
游洪山寺。明代。李质(我冲)。洪山佛殿晓鸣钟,蹑蹬登临叩远公。 绿水西来演不二,青莲南涌透禅宗。 天花乱落芙蓉外,龙藏深涵咒钵中。 我欲步虚超上乘,却惭尘梦未能空。