望 wàng 易 yì 京 jīng - - 刘 liú 因 yīn
乱 luàn 山 shān 西 xī 下 xià 郁 yù 岧 tiáo 峣 yáo , , 还 hái 我 wǒ 燕 yàn 南 nán 避 bì 世 shì 谣 yáo 。 。
天 tiān 作 zuò 高 gāo 秋 qiū 何 hé 索 suǒ 莫 mò , , 云 yún 生 shēng 故 gù 垒 lěi 自 zì 飘 piāo 萧 xiāo 。 。
谁 shuí 教 jiào 神 shén 器 qì 归 guī 群 qún 盗 dào , , 只 zhī 见 jiàn 今 jīn 人 rén 泣 qì 本 běn 朝 cháo 。 。
莫 mò 怪 guài 风 fēng 雷 léi 有 yǒu 馀 yú 怒 nù , , 田 tián 畴 chóu 英 yīng 烈 liè 未 wèi 全 quán 消 xiāo 。 。
望易京。元代。刘因。乱山西下郁岧峣,还我燕南避世谣。 天作高秋何索莫,云生故垒自飘萧。 谁教神器归群盗,只见今人泣本朝。 莫怪风雷有馀怒,田畴英烈未全消。