寿 shòu 华 huá 母 mǔ - - 顾 gù 璘 lín
莱 lái 妇 fù 仍 réng 闻 wén 住 zhù 帝 dì 城 chéng , , 班 bān 姑 gū 何 hé 必 bì 教 jiào 宫 gōng 庭 tíng 。 。
家 jiā 规 guī 累 lěi 世 shì 传 chuán 为 wèi 训 xùn , , 子 zi 姓 xìng 成 chéng 行 háng 颔 hàn 不 bù 名 míng 。 。
舞 wǔ 鹤 hè 自 zì 能 néng 翻 fān 寿 shòu 曲 qū , , 萱 xuān 花 huā 元 yuán 解 jiě 散 sàn 忧 yōu 情 qíng 。 。
琼 qióng 筵 yán 绣 xiù 轴 zhóu 寻 xún 常 cháng 事 shì , , 总 zǒng 让 ràng 高 gāo 门 mén 孝 xiào 友 yǒu 声 shēng 。 。
寿华母。明代。顾璘。莱妇仍闻住帝城,班姑何必教宫庭。 家规累世传为训,子姓成行颔不名。 舞鹤自能翻寿曲,萱花元解散忧情。 琼筵绣轴寻常事,总让高门孝友声。