避 bì 暑 shǔ 玉 yù 溪 xī 山 shān - - 刘 liú 因 yīn
风 fēng 露 lù 撩 liáo 人 rén 尽 jìn 力 lì 清 qīng , , 也 yě 应 yīng 知 zhī 我 wǒ 到 dào 禅 chán 扃 jiōng 。 。
秋 qiū 声 shēng 满 mǎn 谷 gǔ 有 yǒu 生 shēng 气 qì , , 山 shān 意 yì 带 dài 烟 yān 成 chéng 远 yuǎn 形 xíng 。 。
皎 jiǎo 月 yuè 欲 yù 升 shēng 天 tiān 失 shī 色 sè , , 白 bái 云 yún 初 chū 出 chū 树 shù 留 liú 青 qīng 。 。
他 tā 年 nián 若 ruò 访 fǎng 经 jīng 行 xíng 处 chǔ , , 合 hé 有 yǒu 先 xiān 生 shēng 避 bì 暑 shǔ 亭 tíng 。 。
避暑玉溪山。元代。刘因。风露撩人尽力清,也应知我到禅扃。 秋声满谷有生气,山意带烟成远形。 皎月欲升天失色,白云初出树留青。 他年若访经行处,合有先生避暑亭。