初 chū 冬 dōng 野 yě 兴 xìng - - 陆 lù 游 yóu
关 guān 北 běi 关 guān 南 nán 霜 shuāng 露 lù 寒 hán , , 瀼 ráng 东 dōng 瀼 ráng 西 xī 山 shān 谷 gǔ 盘 pán 。 。
簟 diàn 纹 wén 细 xì 细 xì 吹 chuī 残 cán 水 shuǐ , , 鼋 yuán 背 bèi 时 shí 时 shí 出 chū 小 xiǎo 滩 tān 。 。
衰 shuāi 发 fā 病 bìng 来 lái 无 wú 复 fù 绿 lǜ , , 寸 cùn 心 xīn 老 lǎo 去 qù 尚 shàng 如 rú 丹 dān 。 。
逆 nì 胡 hú 未 wèi 灭 miè 时 shí 多 duō 事 shì , , 却 què 为 wèi 无 wú 才 cái 得 dé 少 shǎo 安 ān 。 。
初冬野兴。宋代。陆游。关北关南霜露寒,瀼东瀼西山谷盘。 簟纹细细吹残水,鼋背时时出小滩。 衰发病来无复绿,寸心老去尚如丹。 逆胡未灭时多事,却为无才得少安。