鼎 dǐng - - 丁 dīng 谓 wèi
妙 miào 尽 jǐn 三 sān 才 cái 象 xiàng , , 精 jīng 皆 jiē 九 jiǔ 贡 gòng 金 jīn 。 。
克 kè 商 shāng 迁 qiān 洛 luò 邑 yì , , 兴 xìng 汉 hàn 出 chū 汾 fén 阴 yīn 。 。
郜 gào 赂 lù 惭 cán 非 fēi 道 dào , , 秦 qín 求 qiú 愧 kuì 丑 chǒu 心 xīn 。 。
观 guān 铭 míng 知 zhī 考 kǎo 甫 fǔ , , 伛 yǔ 偻 lǚ 戒 jiè 何 hé 深 shēn 。 。
鼎。宋代。丁谓。妙尽三才象,精皆九贡金。 克商迁洛邑,兴汉出汾阴。 郜赂惭非道,秦求愧丑心。 观铭知考甫,伛偻戒何深。