广 guǎng 利 lì - - 丁 dīng 谓 wèi
出 chū 城 chéng 数 shù 里 lǐ 即 jí 青 qīng 山 shān , , 路 lù 入 rù 青 qīng 松 sōng 白 bái 石 shí 间 jiān 。 。
只 zhǐ 合 hé 步 bù 行 xíng 寻 xún 石 shí 径 jìng , , 不 bù 宜 yí 呵 hē 喝 hè 入 rù 松 sōng 关 guān 。 。
广利。宋代。丁谓。出城数里即青山,路入青松白石间。 只合步行寻石径,不宜呵喝入松关。